Bạn đang ở đây

Một bi kịch hôn nhân

Chuyện chăn gối trong đời sống vợ chồng là chuyện khó nói, nếu đã nói được với nhau thì những chuyện khác chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Lẽ ra, cuộc hôn nhân của chú đã không kết thúc trong bi thảm nếu như vợ chồng chú tìm được tiếng nói chung trong chuyện chăn gối.

Chú tôi là một người cao lớn, đẹp trai, điềm đạm. Năm 28 tuổi, chú kết hôn với thím, lúc ấy thím 25. Thím là giáo viên cấp II, cũng đẹp người, đẹp nết. Cuộc sống của chú thím hạnh phúc lắm, khá giả về kinh tế và vẹn bề con cái khi cu Rin càng lớn càng thông minh và ngoan ngoãn. Ai ngờ…
 

Sau sáu năm kết hôn, vợ chồng chú thông báo với gia đình hai bên về chuyện ly hôn. Khỏi phải nói mọi người bàng hoàng đến mức nào. Sau mấy lần hòa giải, cả hai tiến tới ly hôn. Nghe đâu tại buổi hòa giải, chú thím chỉ ngồi im, mặc cho người ta muốn nói gì thì nói. Nói chán rồi họ đồng ý cho hai người làm thủ tục thuận tình ly hôn.
 

bi kịch
 

Chú rời khỏi cơ quan Nhà nước, kinh doanh bên ngoài với mấy người bạn học phổ thông. Thím vẫn đi dạy đều đặn và nuôi cu Rin trong căn nhà cũ.
 

Cũng gần hai năm trôi qua, cuộc sống của chú thím trôi đi lặng lẽ. Dường như không ai nghĩ đến chuyện đi bước nữa. Gia đình cũng chẳng nghe một lời than vãn nào của hai người. Cho đến khi bà nội tôi phát hiện chú tự tử… Chú mất khi chưa đầy 40 tuổi. Lúc thay đồ tẩm liệm, gia đình mới phát hiện chú đã không còn dương vật. Sau đám tang, thím đau buồn kể lại câu chuyện cho ông bà nội và ba mẹ thím.
 

Cuộc sống của chú thím êm đẹp cho đến khi thím sinh cu Rin. Bộn bề công việc khi có con nhỏ, áp lực ngày trở lại dạy học vì những bon chen nghề nghiệp cộng thêm tâm sinh lý không thoải mái làm cho thím chán nản khi gần chồng.
 

Sự miễn cưỡng đã tạo nên sự đau đớn về thể xác, ức chế về tinh thần. Nhưng thím không dám nói ra mà âm thầm chịu đựng. Càng chịu đựng, thím càng lãnh cảm, sợ hãi mỗi khi gần chồng. Chú cũng dần cảm nhận được điều đó và cũng muốn tìm hiểu. Nhưng dường như hai vợ chồng đều không đủ thân mật để trò chuyện thẳng thắn với nhau.
 

Không thể bày tỏ cùng ai, thím viết nhật ký. Những trang nhật ký dày lên sau mỗi lần gần gũi đầy đau đớn và chịu đựng. Cuốn nhật ký được giấu thật kín dưới đáy tủ, cho đến một ngày, không hiểu bằng cách nào mà chú tìm thấy.
 

Chú đã sốc khi đọc những dòng chữ bộc lộ nỗi đau đớn, chịu đựng về thể xác và tinh thần của thím, thậm chí là sự ghê tởm chính người chồng của mình trong những lần ân ái… Chú lặng đi.
 

Một buổi chiều đang đi dạy, bỗng thím thấy lòng nóng như lửa đốt. Thím tất tả chạy về nhà tìm chú và phát hiện cửa nhà vệ sinh đóng chặt. Thím gõ cửa và linh cảm điều chẳng lành. Cuối cùng chú cũng mở cửa ra với gương mặt tái xanh vì mất nhiều máu và đau đớn. Chú được đưa đi cấp cứu nhưng không nối lại dương vật được!
 

Khi chú thím có thể nói chuyện thẳng thắn với nhau thì sự thể đã muộn màng. Hai người quyết định ly hôn. Thím không thể nào nguôi nỗi dằn vặt. Chú cũng không thể nào nguôi nỗi khổ đau. Và đến đỉnh điểm của sức chịu đựng, chú đã tự tử.
 

Nỗi đau mất mát này trở thành một bài học quá đắt cho gia đình chúng tôi. Sau này, bố mẹ tôi cũng thường trò chuyện với các con về vấn đề giới tính, về quan hệ vợ chồng. Tôi đã 28 tuổi, dù chưa lập gia đình nhưng cũng thường trò chuyện với bố mẹ rất thoải mái về chuyện giới tính.
 

Tôi cảm thấy có đủ tự tin để bước vào cuộc sống hôn nhân sau này, vì tôi biết rằng, chuyện chăn gối trong đời sống vợ chồng là chuyện khó nói, nếu đã nói được với nhau thì những chuyện khác chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

HPGD

people like INLOOK.VN fanpage